Để ý thức về cuộc đời của mình, chúng ta thường nghe câu hỏi: “Bạn sẽ làm gì khi chỉ còn một ngày để sống ?” hoặc “Nếu mai là ngày cuối cùng của cuộc đời bạn, bạn sẽ muốn làm điều gì nhất ?”.

Theo tôi, đó là câu hỏi thú vị, nhưng không đem lại nhiều giá trị lắm trong thực tế.

Câu hỏi thực tế nên là: “Bạn sẽ làm gì, khi bạn sống một cuộc sống bất tử ?” hoặc “Nếu bạn có tất cả thời gian mà bạn muốn trên cuộc đời này, bạn sẽ muốn làm gì ?”.

Nghe nghịch lý quá phải không ?

Hãy để tôi giải thích !

Câu hỏi thứ nhất không thực tế ở chỗ, nó có thể sẽ khiến chúng ta nghĩ đến việc thực hiện những điều khao khát nhất, mong muốn nhất, nhưng trong một thời điểm “không thực”, hay ngắn hạn.

Câu hỏi này tuy bản chất là một câu hỏi thực tế, là điều có thể xảy ra, nhưng là câu hỏi hướng chúng ta nghĩ đến những mục tiêu ngắn hạn, phi thực tế, hơn là những mục tiêu thực tế và dài hạn.

Thông thường con người sẽ muốn những điều dường như “điên rồ” nhất, “viễn tưởng” nhất, những điều mà trong đời thường họ chưa được làm, hoặc ao ước lâu rồi nhưng chưa có cơ hội để làm, thôi thì còn ngày cuối mình… xả láng luôn !

Ví dụ:
Tôi sẽ muốn đi một chuyến bay hạng nhất, đến một hòn đảo đẹp nhất, ở trong một khách sạn sang trọng nhất, cùng với những người thân yêu nhất, ăn những món ăn ngon nhất, với loại rượu hảo hạng nhất, xem những tiết mục biểu diễn độc đáo nhất, …

Rồi, thế nếu áp dụng trong cuộc sống thực, hết một ngày tận hưởng đó, bạn sẽ làm gì tiếp theo ?

Câu hỏi thứ hai, ngược lại có thể sẽ khiến chúng ta nghĩ đến việc thực hiện những điều khao khát nhất, mong muốn nhất, nhưng trong một thời điểm thực tế và dài hạn.

Câu hỏi này tuy bản chất là một câu hỏi phi thực tế, vì bất tử là điều không hay chưa xảy ra, nhưng là câu hỏi hướng chúng ta nghĩ đến những mục tiêu dài hạn, thực tế, hơn là những mục tiêu phi thực tế và ngắn hạn.

Thông thường con người sẽ muốn làm những điều đơn giản và thực tế.

Ví dụ:
Tôi sẽ chọn sống lại cuộc sống của tôi theo cách tôi muốn, làm đúng công việc tôi yêu thích để mỗi ngày tôi có thể hạnh phúc với nó (vì tôi bất tử mà, sẽ thật ngớ ngẩn nếu sống một cuộc sống bất tử mà mỗi ngày trôi qua đều vất vả, nhàm chán và vô vị).

Tôi sẽ có thời gian học đàn, học hát, học vẽ, học nhảy, … những thứ mà tôi ao ước học lâu nay nhưng không có thời gian để thu xếp.

Tôi sẽ có nhiều thời gian đi đây đó nhiều hơn, khám phá nhiều hơn, học hỏi mỗi ngày, tìm cách làm cho cuộc sống của tôi mỗi ngày đều thú vị.

Tôi sẽ có thời gian sống chậm lại, để tận hưởng nhiều điều hơn trong cuộc sống, ăn chậm, nói chậm lại, suy nghĩ nhiều hơn, quan sát mọi thứ kỹ hơn, … vì lâu nay tôi không có thời gian.

Tôi sẽ có thời gian quan tâm, chăm sóc và gặp gỡ những người thân nhiều hơn, có thời gian hỏi thăm bạn bè thường xuyên hơn,…

Tôi sẽ có thời gian chăm sóc bản thân của mình nhiều hơn, chú ý đến thế giới nội tâm và tinh thần của tôi nhiều hơn.

Tôi sẽ có thời gian khiến cho cuộc sống của mình đem lại giá trị nhiều hơn cho mọi người, mỗi ngày tôi sẽ tìm cách nhân rộng và tạo được nhiều giá trị hơn cho bản thân tôi, và cho những người khác.

Thế đấy, bạn sẽ làm gì nếu được sống một cuộc đời bất tử ?

Tạ Minh Trãi
New York – 08/10/2016.